Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

[Câu chuyện cuối tuần] - Một bài học về tình bạn

Một bài học ý nghĩa cho tình bạn: đừng bao giờ bỏ rơi bạn bè vì sự ích kỷ bản thân. Nếu bạn làm được như vậy, Thiên đường chính là nơi dành cho bạn, chứ không phải Địa ngục

Có một người du khách cùng đi với con chó trên đường. Anh ta vui thích thưởng ngoạn phong cảnh, rồi bỗng nhiên ý thức được rằng mình đã qua đời.
Anh nhớ rằng mình đã chết và con chó đang đi bên cạnh cũng đã chết nhiều năm trước đó. Người du khách tự hỏi không biết con đường này sẽ dẫn anh đi tới đâu.
Sau một lát, anh tới một bức tường đá trắng dường như là cẩm thạch chạy dọc theo con đường. Ở đỉnh một ngọn đồi cao, bức tường được mở ra với một cái cổng tuyệt đẹp hình vòng cung trông như bằng ngọc trai, và con đường dẫn đến cái cổng trông giống như bằng vàng nguyên chất. Anh ta và con chó bước tới cái cổng, và khi đến gần hơn, anh thấy có một người ngồi sau một cái bàn giấy ở một bên.
Khi đã đến khá gần, anh gọi to, “Xin lỗi ông, tôi đang ở đâu?”
Người đàn ông trả lời, “Thưa ông, đây là Thiên đường.”
“Tốt quá! Ông có nước uống không?”, Người du khách hỏi.
“Có chứ, mời ông vào, tôi sẽ cho người mang nước uống tới ngay.”
Người đàn ông giơ tay làm hiệu và cái cổng bắt đầu mở ra.
Người du khách chỉ vào con chó, “Bạn tôi cũng có thể vào được không?”
“Thưa ông, chúng tôi rất tiếc, ở đây chúng tôi không thể chứa những con vật được đâu!”. Người đàn ông lắc đầu.
Du khách suy nghĩ một lát rồi chào người kia và quay trở lại con đường cùng con chó đi tiếp.
Sau một thời gian khá lâu, tại đỉnh của một ngọn đồi khác, du khách tới một con đường đất dẫn tới cổng của một nông trại, trông như chưa bao giờ đóng kín. Cũng không có hàng rào bao quanh.
Khi đến gần cổng, du khách thấy một người đàn ông ở bên trong, đang đứng tựa gốc cây và đọc sách.
Du khách kêu lên, ”Xin lỗi ông, ở đây có nước uống không?”
“Có chứ, có cái bơm nước ở đàng kia, mời ông vào.”
Du khách chỉ con chó, “Thế còn bạn của tôi thì sao?”
“Ông sẽ thấy có một cái bát, bên cạnh cái bơm nước.”
Họ đi qua cái cổng, và đúng thế, có một cái bơm nước bằng tay kiểu cổ với một cái bát bên cạnh.
Người du khách đổ đầy nước vào cái bát, uống một hơi dài rồi cho con chó uống.
Khi cả hai đã hết khát, du khách và con chó trở lại chỗ người đàn ông đang đứng tựa gốc cây.
Anh ta hỏi, “Thưa ông nơi này được gọi là gì?”
Người đàn ông trả lời, “Ðây là Thiên đường.”
Du khách nói, “Thật là khó hiểu. Người đàn ông ở phía dưới kia cũng nói ở đó là Thiên Ðàng.”
“À ông muốn nói cái chỗ có con đường bằng vàng và cái cổng bằng ngọc ấy hả? Không phải đâu. Nơi đó là Địa ngục.”
“Ông không tức giận khi thấy họ mạo danh nơi này như vậy sao?”. Người du khách thắc mắc
“Không đâu, chúng tôi cảm thấy sung sướng vì họ gạn lọc giùm chúng tôi những ai bỏ bạn bè thân thuộc của họ ở lại đằng sau.” Ông ta chậm rãi trả lời.
———————————————————-
tinh-ban-hay-su-lua-doi
Trong cuộc sống thật khó để nhận ra đâu là Thiên đường còn đâu là Địa ngục, chỉ có nơi nào khiến cho ta cảm thấy sung sướng khi được cùng chung hưởng vinh quang hay hoạn nạn với bạn bè, đồng sự, nơi đó mới thật sự là Thiên đường. Niềm vui và hạnh phúc chỉ thực sự có ý nghĩa khi chúng ta có đối tượng để chia sẻ và quan tâm, nếu bạn được sống trong hào quang của những tòa nhà tráng lệ mà chỉ cô độc một mình, không có ai bầu bạn, há chẳng phải là một địa ngục tồi tệ đó sao?
Một bài học nhỏ cho những ai đang tiến bước trên con đường của mình, hãy tìm kiếm một người bạn đồng hành và vun đắp tình bạn đó, hãy giữ tình cảm đó mãi mãi kể cả khi bạn đã đi hết con đường đó. Bởi lẽ không bao giờ có sự kết thúc cả, con đường này kết thúc sẽ có con đường khác mở ra, ngay cả khi đã chết, cái chết chỉ là một sự khởi đầu, bạn vẫn còn rất nhiều cuộc hành trình phía trước.
Sưu tầm

0 nhận xét:

Đăng nhận xét